Chết...Có Dễ

Nó đưa tay giữ chặt không cho tiếng nấc bật ra. Nó nấc to hơn. Những tiếng nấc cứng đầu cố len qua khẽ tay, luồn lách để thoát vào màn đêm tĩnh mịch. Nó cố nén. Giờ nó không được khóc to, bây giờ chưa được, họ sẽ nghe thấy tiếng nấc của nó mất. Nó đưa cả hai tay, siết nghẹn, tựa sát người vào bức tường, vật lộn dữ dội để không khóc to thành tiếng. Người nó run lên bần bật. Những tiếng nấc vụt
Chết...Có Dễ Chết...Có Dễ Reviewed by Phạm Thu Hương on 19:11 Rating: 5

Không có nhận xét nào: