Thi thoảng mình vẫn giữ thói quen nuốt những giọt nước mắt vào lòng,
bằng cách hít thở thật sâu mỗi khi chúng chực trào ra nơi khóe mắt.
Lâu rồi mình không có thời gian mà nghĩ vẩn vơ như thế này, hay ngồi
nhâm nhi một bản nhạc buồn mà mình yêu thích. Cùng lắm thì cũng chỉ có
một khoảng trống nhỏ nhoi để mình kịp nhớ đến một người.
Chợt nhận ra hình như mình luôn có hứng thú
Chiều nghiêng nốt lặng
Reviewed by Phạm Thu Hương
on
06:08
Rating:
Không có nhận xét nào: