Đời có phải chăng là cõi tạm. Phải chăng rồi sẽ có một nơi nào đó mà
tất cả chúng ta cũng sẽ đến. Phải chăng nơi cuối cùng đó mới là nơi ta
thực sự không thấy mỏi mệt? Phải chăng...?
Tại sao em cười mà mắt em lại ướt lệ, tại sao? Tạo sao mỗi lần em nhớ nước mắt cũng rơi? Tại sao?
Đêm nay ngồi lặng nhìn mưa rơi em chợt nhớ đến anh. Anh biết không, em đang nhớ anh, nhớ nhiều lắm anh à,
Như chưa từng quen biết
Reviewed by Phạm Thu Hương
on
03:57
Rating:
Không có nhận xét nào: