Tháng Bảy, mang tên mình phơi khắp bầu trời...


Cơn
buồn nhả từng con chữ héo hon xuống ngày mềm tháng Bảy, phố dại dột gì
mà mưa về rửa tội không ngừng. Bờ vai nào trút mòn mỏi lên thơ, trĩu cả
gánh đời trên câu rao vang vang khắp ngõ. Gió thi thoảng giật mình, bàng
bạc thổi nghiêng vòm tóc rối, dài thiên thai theo nỗi đợi chờ. Vầng
dương chạy trốn vào bản tình ca còn sót lại từ mùa đông, ngọn nắng đứt
hơi chẳng len qua nổi tầng mây
Tháng Bảy, mang tên mình phơi khắp bầu trời... Tháng Bảy, mang tên mình phơi khắp bầu trời... Reviewed by Phạm Thu Hương on 07:10 Rating: 5

Không có nhận xét nào: