Đêm
tĩnh lặng, tôi nằm nghe tiếng mưa đang nhỏ từng giọt ngoài sân. Ánh đèn
trong phòng đã tắt, đằng xa thấp thoáng một chút đèn đường hắt vào.
Không gian yên ắng bị phá bĩnh bởi tiếng mưa.
Một
chút mưa đêm dường như cũng gây cho người ta những cảm xúc rất đặc
biệt. Bỗng dưng khó vỗ giấc đến thế, bỗng dưng nhớ linh tinh, bỗng dưng…
Tôi
đang tập dần quen với cảm giác hiện tại, không
Nụ cười không tên
Reviewed by Phạm Thu Hương
on
07:50
Rating:
Không có nhận xét nào: