Trầm



Cơn mưa trắng xóa đột ngột đổ xuống khi em vừa lên tới dốc cầu.

Nước mưa, từng hạt to và nặng, quất vào mặt em ràn rạt.

Em nhắm kín cả hai mắt. Vị nước mưa ngòn ngọt, qua đôi môi mím không chặt.

Trong làn nước rào rào, lẫn vào tiếng sóng cuộn. Em mở mắt, một cơn
sóng cuồn cuộn từ lòng sông vươn cao rồi đổ ụp vào em. Như lốc xoáy.

Em để mặc cho con sóng cuốn mình đi.

Nhà
Trầm Trầm Reviewed by Phạm Thu Hương on 02:24 Rating: 5

Không có nhận xét nào: