Một ngày qua chỉ đơn giản như lật cái bàn tay, ngửa là sáng, sấp là
tối… vậy mà từng giây phút nó trôi qua lại không phải đơn giản chỉ có
thế. Ở đó, những bắt đầu của cuộc sống từ những tiếng oa oa trẻ nhỏ, cái
kết thúc đời người trong tiếng khóc đưa ma. Và… cái khoảng trống giữa
hai điều đó mới thật thăm thẳm: yêu thương, thù hận, nhục vinh, sự thật
và lừa dối… những thứ ấy cứ như sóng
Nghe mùa một chút điêu linh
Reviewed by Phạm Thu Hương
on
01:41
Rating:
Không có nhận xét nào: